Cuộc sống quá ngắn để tính toán và ganh ghét, hãy đối xử với nhau 1 cách chân tình. Một câu chào không là gì nhưng lặp lại hàng ngày thì tin rằng một người khó tính cũng phải mỉm cười đáp lại. Thế gian không có chuyện bất công, chỉ có lòng tham của con người làm lu mờ mọi thứ. Có rất nhiều việc, không phải bạn muốn là có thể làm được.
Có nhiều thứ, không phải bạn thích là sẽ giành được. Có rất nhiều người, không phải bạn giữ là sẽ giữ được.
Gặp chuyện, mới hiểu người nào đối xử thật lòng với mình.
Có một số người, chỉ biết chia sẻ thành công, mà không thể đồng hành trong hoạn nạn.
Có một số người, chỉ thích châm dầu vào lửa, chưa từng nghĩ đến chuyện thẳng thắn thật lòng…
Hoa nở rồi sẽ tàn, thời gian trôi qua thì không thể trở lại. Hãy trân trọng những người xứng đáng, thực hiện việc cần làm, đừng để ý quá nhiều đến những chuyện vô nghĩa lý!
Chúng ta, trong trăm ngàn ngã rẽ, có thể gặp được rất nhiều người.
Có những người thật lòng yêu thương, có những người chỉ vì vụ lợi,
Có những người lại vì muốn thử chứ chẳng muốn thật, có những người ban đầu nghiêm túc, nhưng trái tim lại dễ đổi thay…
Đừng buồn, cái gì đã qua hãy để nó qua, bong bóng muốn bay thì hãy buông tay để ta nhẹ lòng. Đôi khi sự từ bỏ cái này lại là cơ hội tốt để đón những cái tốt hơn phía sau.
Lời nói dù hay đến đâu mà không thực hiện, cũng thành vô nghĩa;
Tình cảm dù sâu nặng thế nào, nếu không khéo giữ gìn, cũng trở nên phù phiếm.
Ở đời, con người vì nhân duyên mà hội họp, vì tình cảm mà ấm áp, vì không biết trân trọng mà đi đến ly tan.
Sống, nên đối xử với bản thân tốt một chút, đừng để mình trở thành nốt nhạc trầm trong cuộc đời của ai đó.
Sống hết lòng, người có tâm sẽ cảm nhận đượcBất kể là mối quan hệ gì, đã đến thì nên nhiệt tình đón nhận; muốn đi, hãy bình thản buông tay.
Vật không thuộc về mình thì đừng mong chờ; người ta không thật lòng, cũng đừng nên trông đợi.
Thời gian luôn thay đổi, ai rồi cũng sẽ khác đi, có một số việc không cần giải thích.
Thực ra trên đời rất nhiều lúc mọi chuyện chỉ diễn ra trong sự im lặng, mà người khác không hề biết đến.
Chúng ta không cần phải nói ra đã làm gì, vì ai, như thế nào, bởi vì đôi lúc mọi sự biện minh giải thích đều là vô nghĩa. Bởi vì cho dù chúng ta có làm đến đâu, giải thích đến mức nào, có một số người cũng mãi mãi chỉ thấy được những gì họ muốn thấy.
Thế nên đôi lúc vấn đề không phải nằm ở chỗ chúng ta không đủ tốt, mà là do chưa gặp được đúng người. Chỉ cần chúng ta hiểu rõ bản thân mình làm gì và vì ai, vậy là đã đủ rồi…
Cứ sống hết lòng, người có tâm, ắt sẽ cảm nhận được.