Cuộc sống đôi khi chỉ một vài câu nói bao hàm ý vị sâu xa, một vài trải nghiệm trên bước đường đời, có thể khiến cho người ta tăng thêm vài phần sức sống, đổi mới cách tư duy.

Cuộc đời chính là vô thường, con người sinh ra rồi lại trở về với cát bụi. Những thứ tiền tài, danh vọng, giàu có… cứ tưởng sẽ làm ta hạnh phúc, nhưng khi bệnh tật gõ cửa, khi đồng hồ cuộc đời bắt đầu đếm ngược, ta mới nhận ra rằng sống bằng một trái tim tử tế, biết yêu thương chia sẻ mới thật sự hạnh phúc.

Cái gọi là vô thường kỳ thực cũng không có ý nói là thứ gì tiêu cực, nó chỉ là muốn nhắc nhở chúng ta đừng quá chấp nhất, cũng đừng quá ưu sầu. Chỉ cần tiến về phía trước, thì cảnh tượng nhân sinh cũng đã đổi khác rất nhiều.

Rất nhiều thời điểm, rất nhiều sự tình đòi hỏi chúng ta không thể quá qua loa, cũng không thể chỉ chăm chú vào bề ngoài. Trên đời không có chuyện gì là cố định bất biến, vạn sự vạn vật thời thời khắc khắc đều đang lưu chuyển, biến hóa.

Nếu như sự tình đã không thể thay đổi, vậy thì đừng cố gắng níu giữ, hãy để nó rời đi. Không có trạng thái nào là cố định, không có sự tình nào là không biến đổi. Thời điểm cần phải thay đổi, thoạt nhìn tựa như ngoài ý muốn, nhưng sau một khoảng thời gian quay đầu nhìn lại, bạn sẽ phát hiện nguyên đó là một cơ hội tốt để đổi thay.

Đau khổ của con người đến từ nỗi sợ hãi bị mất một thứ gì đó, mà sở dĩ người ta sợ là bởi vì họ đã quá quen thuộc đến nỗi trở thành thói quen hay phụ thuộc vào sự tình, sự vật, con người đó…

Một khi những thứ đó bị mất đi thì mục tiêu cuộc sống của họ, trọng tâm của họ lập tức bị hút ra, khiến cho họ không cách nào tiếp nhận được sự thật mà rơi vào đau khổ. Thế sự là vô thường, tình yêu cũng là vô thường, hãy dũng cảm đối mặt và chấp nhận, hiểu được như vậy, cuộc sống của bạn sẽ nhẹ nhàng hơn!

Ở một thời điểm nhất định, bạn chỉ có thể thấy được một phần của quá trình, trải qua năm tháng, bạn mới nhìn thấy được toàn cuộc. Cho nên, đừng tưởng rằng hiện tại chính là vĩnh viễn, vẫn còn quá nhiều sự tình bạn không thể tưởng tượng được, sẽ phát sinh vào thời điểm bạn không ngờ tới nhất.

Vạn sự, vạn vật trên thế gian đều do nhân duyên mà sinh ra. Đủ duyên thì tựu lại, hết duyên thì tan rã đi, vậy thôi mà !

Thế gian vạn sự là vô thường, duyên đến rồi duyên đi, có gì là tồn tại mãi mãi đâu mà chúng ta cứ chấp vào đó, coi đó là sự thật hiện hữu, là bất biến để rồi sinh ra yêu ghét, buồn vui, sướng khổ…rồi khiến thân tâm chúng ta bị đầy ứ, tâm thần ta tán loạn, điên đảo…

Chúng ta hãy cứ an nhiên tự tại mà sống, không cần khởi lên những ý niệm phân biệt khi đối người, đối cảnh; hay khởi niệm chấp người, chấp cảnh…làm chi cho thêm phiền não, bởi vạn sự trên thế gian này đều là vô thường mà thôi!

-ST-